MIỆNG NÚI LỬA IJEN, INDONESIA (IJEN CRATER TREK)

MIỆNG NÚI LỬA IJEN, INDONESIA (IJEN CRATER TREK)
- 5h chiều: lên xe cùng cô bạn người Nhật ở Bali, bắt đầu phi qua đảo Java để lao đến Kawah Ijen aka miệng núi lửa có hồ acid lớn nhất thế giới, ngọn lửa xanh blueflame huyền bí mà chỉ ở 2 nơi trên trái đất mới có là Indo và Iceland.
- 1h đêm đến địa điểm tập kết dưới chân núi, lúc này ngoài trời khá lạnh, chắc khoảng 5 độ. Tự tin với chiếc áo gió ấm, mình lao ra khỏi xe để khởi động nhẹ và làm màu chủ yếu, xuống đc vài giây thì dm lạnh quá má ơi! Huhhu, thôi tót lại lên xe trong tràng cười sỉ nhục của đồng đội đang ngồi trong xe…
- 1h30: sau khi nhận đồ trekking, làm quen với guide, đội bắt đầu di chuyển. Chặng đường đầu tiên là gian nan và vất vả nhất của chuyến hành trình, dốc cao và liên tục. Với một người mà story toàn đồ ăn đồ uống, ko gym, tạng người hơi mập nhẹ (nhắc lại là mập nhẹ) như mình thì chuyến này xác định khó nhằn và hứa hẹn sẽ xanh máu mặt. Để ý thấy đội châu Á ai cũng leo như sắp chết, đội châu Âu thì thôi, dm đi như trượt patin!!!….
- Hãy nhớ nhìn lên trời! Ôi trời ơi! Milky way đẹp khủng khiếp, Milky Way đẹp nhất mà mình từng thấy bằng mắt thường, rất đẹp và rõ. Đẹp đến độ mình với thím người Đức dừng hẳn lại, cứ dòm lên trời khen lấy khen để, thưởng thức cảnh sắc hiếm có này. Đùng cái thím guide sau đó hú: dm tụi mày lẹ hộ tao cái, rảnh háng quá ngắm sao nữa tụi bay, nl ghê áh! Thế là lại đi tiếp.
- Sau khoảng 2h leo núi, đội đến được đỉnh miệng núi lửa, lúc này khoảng 3h sáng, trời vẫn tối om, đội bắt đầu leo vào bên trong miệng núi lửa, từng đoàn người nối đuôi nhau, như đi trẩy hội, đông vui tấp nập như chợ đêm Bến Thành dù chẳng thấy rõ ai với ai.
- Mình có trekking cái hẻm núi sâu nhất thế giới là Tiger Leaping George ở China rồi nên mình có kinh nghiệm trekking chút tẹo, phải dành sức cho việc leo trở lên nha quý vị, khúc leo lên mới là đáng sợ nhất, mình đã từng thừa sống thiếu chết, gục ngã ko biết bao nhiêu lần khi leo lên lại ngọn núi cao 3900m ở China nên mình trắng mắt, sáng dạ ra lắm, cứ ngu dại đi rồi sẽ tởn thôi các bạn ạ! Dọc đường mình xuống, thỉnh thoảng vài tiếng la hét, tiếng khóc, vài người ngồi thở hổn hển…nên nhớ khúc này bạn chỉ có thể tự leo lên, “xe đẩy heo” ko thể xuống đây để lôi bạn lên được.
- Nếu blueflame ko quá hấp dẫn đối với bạn thì mình nghĩ bạn chỉ cần tới đỉnh miệng núi lửa, đợi bình minh lên ngắm hồ acid trong khói lưu huỳnh là quá đẹp cmnr, ko cần phải đổ sức lao xuống dưới nữa, vì lúc lên là sml nha quý vị. Thực tế mình thấy dân local đi trekking hầu như rất ít người xuống chỗ blueflame, họ summit là ở đó đợi sunrise, bản thân mình và một vài thím xem xong blueflame cũng chung nhận định, có cái lửa xẹt xẹt thôi mà có thể kéo được bao nhiêu người đến xem, vất vả cả đêm, bất chấp nguy hiểm khi đến gần mỏ khí lưu huỳnh, lúc nó phụt lên, chạy ra xa ko kịp, hít trọng luôn thì phê phải biết, ngạp thở kinh khủng.
- Càng về gần chỗ ngọn lửa, cái mùi thúi càng nặng, y chang mùi trứng ung, nhưng kinh hơn trăm lần, lúc này mà ko có mask chống độc thì thôi, độc thúi sẽ bám toàn thân. Vào tới chỗ ngọn lửa, khung cảnh giống y chang trong các phim chiến tranh, đêm đen thui, ánh đèn le lói, bụi bặm tứ tung, chốc chốc khí lưu huỳnh nó sục hơi khói lên, đám đông lại túa ra né, ho sặc sụa, ói mửa rồi nước mắt nước mũi cứ hoà quyện từng đợt với nhau, mắt thì cay xè ra, ko mở mắt nổi, cảnh tượng cũng khá dị.
- Xem xong blueflame tui ko ấn tượng gì nhiều lắm, chỉ thắc mắc sao có vài người dân sống bằng nghề đục đẽo lưu huỳnh ở đây, vác đống đá lưu huỳnh đó lên trên bán lại, làm sao họ lv nặng nhọc như vậy trong một môi trường độc hại kinh khủng như vầy đc!?! Quãng đường trở lên ko vất vả lắm, vì cơ thể cũng đã quen việc leo trèo cả đêm rồi. Cả đội leo đến điểm tập kết gần với đỉnh núi, ngồi xuống, người thì làm điếu thuốc xả hơi, người thì nhấp ngụm nước, từ từ thưởng thức giây phút được mong chờ nhất chuyến đi.
- Bình minh từ từ đỏ rực trên đỉnh Ijen, dưới chân bạn là hồ acid lớn nhất thế giới xanh ngắt đang từ từ hiện ra trong lớp khói lưu huỳnh bốc lên từng đợt thực sự là một cảnh tượng thiên nhiên huyền ảo nhất mà mình từng được chứng kiến. Từng lớp vách đá của núi, hồ acid xanh, khói bốc lên cứ từ từ hiện rõ ra theo ánh sáng của mặt trời rọi xuống, cảnh sắc vô cùng ảo diệu hiện ra dần, vẻ đẹp mà nó đã bị che mất đi bởi bóng đêm lúc mọi người đến. Mây trời bồng bềnh ngang mặt, cột khói toả bốc lên khắp miệng núi, nắng xiên vào, màu sắc bắt đầu nhảy múa! Má, đẹp quá! Không thể diễn tả bằng lời được. Xem hình cho dễ phê nhé.
- Mình đã từng có suy nghĩ nếu những nơi khó đến quá thì vác drone, bay ào cái lên là sẽ ok hơn, vừa khoẻ vừa lẹ vừa dễ, giống như đỉnh Pinhatt, Đà Lạt khi bị cấm lên, mình đứng dưới bay drone lên cái ào là xong, thậm chí view còn đẹp hơn khi bạn summit. Nhưng sau chuyến này mình gần như gạt cái suy nghĩ đó ra, việc trải nghiệm, đưa bản thân vào một chuyến đi, leo xuống bất chấp việc phải hứng chịu những cột khói bụi lưu huỳnh độc hại để xem ngọn lửa xanh, rồi lại leo ngược lên lại để tận mắt ngắm nhìn những cảnh sắc mà chỉ có ai chấp nhận lao vào mới nếm trải được cảm xúc chinh phục, thoả mãn đó. Ko phải ai cũng chấp nhận việc 1h đêm trekking trong cái lạnh 5 độ kèm theo cơn buồn ngủ và quần quật cật lực cả đêm chỉ để ngắm một buổi bình minh vài phút đồng hồ. Với ai mình ko biết, nhưng với mình, điều đó thực sự rất xứng đáng ở đỉnh Ijen huyền ảo.
VÀI LƯU Ý:
- Nên thủ sẵn những thanh kẹo, quất thêm chai Redbull để bổ sung đường, calo khi trek.
- Đoạn đầu với lúc leo lên lại sau blueflame là mệt nhất, còn lại đều dễ đi.
- Check tour kỹ, tour mình có sẵn mask chống độc, áo lạnh, găng tay, áo mưa, một số tour sẽ ko có.
Nguồn: Hoang Nguyen

Nhận xét